Tổ Khúc Bầy Chim Bỏ Xứ Lyrics
1.- Bầy Chim Buồn Bã// 2.- Chim Quyên Từ Ðộ Bỏ Thôn Ðoài// ////[ Lyrics from: http://www.lyricenter.com ]//span/>/// Trời đang rực rỡ// Chợt đâu kéo mây đen,// Bầy chim buồn bã// Rủ nhau vút bay lên.// Chim hỡi chim ơi ! // Chim hỡi chim ơi !// // Cuốc kêu khắc khoải trên ngàn// Chim quyên thảm thiết gọi đàn chim đị..// // Chim Quyên từ độ ở quê nhà// Chim là hồn Thục Ðế nghìn xưạ// Lìa cố hương nhục nhằn nơi xứ Bắc,// Hồn tìm về đậu chót cành Nam.// Hồn hóa sinh ra thành con chim Quốc,// Hồn hóa thân là họ Ðỗ chim Quyên.// Ðỗ Vũ không ngừng kêu mất nước,// Khuyên đời bằng một khúc dao ca// Nhớ nước đau lòng con quốc quốc,// Thương nhà mỏi miệng cái gia giạ// // // Chim Quyên từ độ ở Thôn Ðoài// Trong mùa Xuân nức nở tình dài// Thì nước non tới một thời biến đổi// Bình minh mà mờ ảo ánh sao rơị// Toả cánh diều đưa nắng vào đêm tối// Cánh nặng chim bằng đè xuống tim tôi !// // // Chim Quyên phải từ bỏ quê mình// Bay về miền tuyết phủ buồn tênh.// Thổ máu tươi, một đêm chim chết// // // Chết khi đêm về, xác chưa tan, thì...// ...Tái sinh thành lần nữa Ðỗ Quyên.// Ðỗ Quyên ! Ðỗ Quyên !// Nơi mùa Ðông vắng lạnh,// Kêu gào : Ôi Tổ Quốc linh thiêng !// Vẫn tái sinh thành chim khóc nước,// Cho dù phải gục chết như xưạ// Nhớ nước nên gào lên quốc quốc // Khắc khoải lòng người sống lưu vong.// // Bầy chim buồn bã// Rủ nhau trốn quê hương.// Vì đâu bỏ xứ// Ðể lê kiếp tha phương ?// Chim hỡi chim ơi !// Chim hỡi chim ơi !// Chim Quyên từ độ bỏ thôn Trầu,// Quê nhà tôi ruộng trắng quạ kêụ// Là vắng tanh lời yêu, lời thương mến,// Là bầy diều sai khiến lũ kên kên// Bầy ác bầy ưng nạt nộ chim hiền,// Thành lũ thần nanh đỏ mỏ chuyên quyền.// Chim Quyên từ độ bỏ đi rồi,// Quê nhà tôi héo hắt đìu hiu,// Nghe bình minh lơ láo vẹt kêu,// Ðêm sập về lôi cú vọ theọ// // // 3.- Bầy Chim Nhỏ Bé// 4.- Con Chích Choè, Con Chào Mào// 5.- Chim Bay Từ Ðồng Lúa Phương Nam// // // Bầy chim nhỏ bé, nào đâu khác chim Quyên ?// Loài ưng loài ó, nào dung lũ chim non ?// Chim lớn hung hăng sai áp chim con// Chim dữ gieo oan gieo oán chim ngoan.// // Con chim sáo sậu ăn cơm nhà cậu// Uống nước nhà cô, đánh vỡ bát ngô, cậu cô bắt đền.// // Con chích choè mày đậu cành chanh// Thì tao ném, tao nèm hòn sành,// Con chích choè lộn cổ xuống đây !// Con chích choè mày ở trên cây// Tao đứng dưới gốc,// Ðứng dưới gốc, mày bay đằng nào ?// Con chào mào mày đậu cành lau// Thì tao chém, tao chém vào đầu,// Con chào mào sứt trán trụi lông !// Chim hãi hùng vùn vụt bay tung// Xa lánh đất nước,// Chim xáo xác giã từ quê hương !// // Chân tu như chú bồ câu// Mà sao nên nỗi áo nâu đeo xiềng.// // Con chích choè vượt biển về đâu ?// Rồi chim hót, chim hót giọng sầu,// Chim chúc đầu vào biển sóng nâụ// Con chích choè chìm vào đêm sâu,// Vẫn cất tiếng hót,// Cất tiếng hót gọi tôi rầu rầụ// Con chào mào đậu ở rừng thông// Học câu hót, câu hót lạ lùng,// Con chào mào liú lưỡi ngọng câm!// Chim hãi hùng cuộc đời mênh mông,// Nhưng vẫn vỗ cánh,// Chim nhớn nhác bay về muôn phương.// // // Chim bay từ đồng lúa phương Nam,// Chim vượt trùng về lũng phương Tây// Chim xa bầy thương cây nhớ cội// Người xa người, tội lắm chim ơi !// Ôi người xa người, tội lắm ai ơi !// Tội lắm ai ơi !// Tội lắm chim ơi ! // Tội lắm tôi ơi !// // // 6.- Một Ðôi Phượng Quý// 7.- Trên Cành Vàng, Con Hoàng Khuyên// // // Một đôi phượng quý// Than ôi ! Xù lông dưới mưa Ðông// Nhìn công thèm múa// Ơi ơ, rồi chim xuống ven sông.// Mưa vẫn lâm dâm,// Chim đứng căm căm// Khi tuyết rơi tung// Chim chết trên sông.// // Tuyết rơi lả tả là tà// Như chim lạc tổ như ma lạc mồ.// // Trên cành vàng trơ trụi nơi xứ tuyết,// Con hoàng khuyên lên giọng hát nao naọ // Mây vẫn trôi cao, trời vẫn xanh xao, // Chim vẫn nâng niu giọng hót yêu kiềụ // Mây trời này, mây trời không tím ngát,// Con hoàng khuyên không ngừng hát chiêm bao// Mây vẫn trôi mau, trời vẫn thâm sâu,// Ai có nghe đâu giọng hót chim đaụ// Con hoàng khuyên ngưng giọng ca tiếc nuối,// Trên đầu non, chim tưởng tới khi xưa// Khi lũ chim ri gọi nó bay đị// Theo cuốc, theo gia, bỏ xứ đi xạ// Nay hoàng khuyên không còn ai nghe hót!// Chim khổ đau, cấu cổ chết không hay// Ta đứng đâu đây, đàn mốc trên tay// Nghe đất lung lay, đàn đứt tung dâỵ// // // 8.- Bầy Chim Hoài Xứ// 9.- Én Bay Thấp, Én Bay Cao// 10.- Bầy Chim Một Nhà// // // Bầy chim hoài xứ // Còn u uất trong hang.// Thì nghe bầy én// Nhạn xanh tới hân hoan !// Trong phút cô đơn// Nghe én ca vang// Chim nén đau thương // Trong trái tim đen.// // Nhạn xanh chắp cánh bay chuyền// Én xanh ríu rít đưa tin tháng ngày// // Én bay thấp, nên mưa ngập bờ ao // Én bay cao nên mưa rào lại tạnh// Én hay nhạn thương cho bạn tỉnh mệ// Bạn tình xa nếu nhớ gốc đa bộn bề// Không cần được bay khắp cõi thế gian thì về.// Bầy chim một góc khung trời// Ðược bay về bốn phương đời// Chim đã yêu mình, nên nhớ yêu người// Từ kiếp đơn côi vào đám đông vui// Thì tôi nào có lẻ loị// Én bay thấp, nên không sợ diều hâu // Én bay cao, không khi nào gặp nạn.// Én thương bạn trong ly loạn, hoài hương// Bạn buồn thương có lẽ vấn vương tình nhà// Nên kể bạn nghe gốc tích lũ chim hiền hoà.// Én kể cho nghẹ.. // Nhạn kể cho nghẹ..// // Bồ các là bác, ý a chim ri,// Chim ri là dì là dì sáo sậụ// Sáo sậu là cậu, là cậu sáo đen// Sáo đen là em ý a tu hú.// Tu hú là chú, là chú hoàng oanh,// Hoàng oanh lấy anh của chim bói cá.// Bói cá là mạ, là mạ bồ nông,// Bồ nông là ông ý a con cò.// Buồn cho con yểng là yểng nhát gan,// Thấy mầu đỏ chót là toan giết mình.// Phục cho chèo bẻo rất ư hùng anh,// Hễ mà thấy quạ, nó rình đánh ngay// // 11.- Lên Rừng Ba Mươi Sáu Thứ Chim// // Con công tố hộ trên rừng// Chim trời cá nước vẫy vùng dọc ngang.// Tiếng chim qúy báu vô chừng// Con công tố hộ trên rừng, mặc công.// // Lên rừng già ba mươi sáu ợ.. chim loài chim.// Có con chim chèo bẻo// Có con chim anh hùng// Quan họ rằng, tôi hiểu rằng// Chim chèo bẻo đánh, đánh chim đen.// Nơi rừng nhà ba mươi sáu ợ.. chim loài chim.// Có con chim ở lại,// Có con chim đi rồi,// Quan họ rằng, tôi hiểu rằng// Chim ở lại quyết, quyết không thuạ// Chim thuở nào chim đã hót ợ.. tiếng chim vượt thời gian.// Hát cho, cho cuộc sống// Hát cho, cho cuộc tình// Quan họ rằng, tôi hiểu rằng// Rằng chim hót tiếng chim Thanh !// Chim ở nhà, chim không hót ợ.. chim nhất định lặng thinh.// Dẫu cho chim thèm khóc// Dẫu cho chim thèm cười// Quan họ rằng, tôi hiểu rằng// Chim gìn giữ tiếng, tiếng chim Thanh// // // 12.- Bầy Chim Nghìn Xứ// 13.- Én Bay Dọc, Én Bay Ngang// 14.- Bầy Chim Một Tổ// // Nhạn xanh và én thì đưa những tin êm// Bầy chim nghìn xứ còn đưa những tin thêm// Trên khắp dương gian Xuân đã vươn lên// Nên chốn quê hương Xuân cũng mon men...// // Nhạn kia ríu rít trời xanh// Én kia chắp cánh bay quanh địa cầu// // Én bay thấp, nhưng bay dọc biển sâu// Én bay cao, bay ngang nhiều lục địạ// Én hay nhạn, cho hay lạnh mùa thu,// Lạnh mùa đông đã tới lúc phai và tàn.// Trong trời tự do đã có lũ chim bạt ngàn.// Bầy chim được lúc tung hoành// Tường ô nhục đã tan tành// Xuân tới khi màn tre nhốt chim lành,// // Màn sắt ô danh, đều đã rung rinh// Tự Do là tiếng loài chim.// Én bay thấp, nên nghe được lòng dân// Én bay cao, nên trông vào thời vận.// Én kêu gọi, bao chim bạn cùng nghẹ// Một trời xuân đã bát ngát trên đường về !// Tôi hiểu loài chim đã hót tiếng Xuân chàn chề.// Én kể cho nghẹ.. // Nhạn kể cho nghẹ..// // Tình nghĩa là lứa ý a chim uyên,// Lên tiên thì tìm, thì tìm cánh hạc.// Tấu nhạc là phượng, là phượng xuống non,// Nắng lên đầu non, véo von kim tước.// Tha thướt, tha thướt là dáng thiên nga,// Còn nuôi giấc mơ là chim gõ mõ.// Sóng gió, sóng gió là bầy hải âu,// Gọi nhau, gọi nhau, cháu con chim Rồng.// Bìm bịp dựa nước, dựa nước nhoi ra// Yến ơi ! Khạc máu chẳng qua tin ngườị// Giẻ cùi tốt mã, tốt mã dài hơi// Ăn gian, uống bẩn ai nuôi làm gì ?// // 15.- Bầy Chim Tỉnh Giấc// 16.- Bầy Chim Huyền Sử// // Bầy chim tỉnh giấc cùng nghe tiếng thiêng liêng,// Từ nơi huyền bí, nổi lên tiếng chim Tiên.// Chim đã vươn lên như gió thiên niên// Tôi đã nghe vang cơn bão không gian.// // Trứng rồng lại nở ra rồng// Liu điu lại nở ra dòng liu điụ// Trứng rồng lại nở ra rồng// Chim tiên lại đẻ ra dòng chim tiên.// // Lặng nghe đây con chim Hồng, đây con chim Lạc !// Hỡi những cánh chim huyền sử xa vờị// Những cánh chim là NGƯỜI cho THIÊN và ÐỊA chung vuị// Lặng nghe đây con chim Hồng, đây con chim Lạc !// Hỡi những cánh chim của Tiên với Rồng.// Những cánh chim ẩn ngữ Ðông Sơn, hoàn mỹ âm dương.// Những cánh chim dẫn đường đưa lối,// Những cánh chim sinh tử không rờị// Vỗ cánh theo Cha về miền suôi, // Vỗ cánh bay theo Mẹ lên núị// Những cánh chim bay từ Mê linh,// Bát ngát trời Phù Ðổng oai linh.// Những cánh chim khơi động Hoa Lư// Những cánh chim Lê, Lý, Trần xưa!// Lặng nghe đây con chim Hồng, đây con chim Việt!// Hỡi những cánh chim huyền sử mơ mòng// Những cánh chim lịch sử oai phong, bảo vệ non sông// Lặng nghe đây con chim Hùng, đây con chim Việt !// Hỡi những cánh chim mở hội Diên Hồng// Những cánh chim Hồng Ðức hân hoan, mở cõi giang sơn.// Những cánh chim trên Bạch Ðằng Giang,// Những cánh chim vui cảnh Tao Ðàn.// Lướt gió bay qua miền Chi Lăng,// Hót liú lo trên đồi Yên Thế// Những cánh chim nối lòng nhân dân// Khiến ó, ưng và diều hung hăng// Muốn đắp xây uy quyền độc tôn// Ðã thấy bơ vơ giữa loài chim.// // 17.- Bầy Chim Hồi Xứ// 18.- Chim Quyên Về Ðậu Ở Thôn Ðoài // // Vì hung tợn quá// Và không biết yêu thương// Diều hâu bạo dữ// Mời đi giữ biên cương!// Cho cánh chim ngoan// Xây đắp quê hương// Câu hót hân hoan// Cho mãi xuân sang.// // Vũ đi thì Vũ lại về// Giặc đến Bồ Ðề thì giặc lại tan// Ðầu cha lấy làm thân con// Mười lăm năm tròn hết số thời thôi!// // Chim đi rồi một buổi chim về// Cho Tình Yêu nở khắp miền quệ// Vì đã không làm nên mùa Xuân thắm// Thì một ngày chim dữ cũng lui chân// Ðể thấy giang sơn là không riêng rẽ// Của lũ chim nào, là chốn vui chung.// Cất tiếng vang lừng trong gió mới// Trong tình nồng nhiệt lũ chim ơi!// Giữ nước, cao giọng con quốc quốc,// Canh nhà, rền rĩ tiếng gia gia// // Chim vui về họp ở khu rừng,// Chim hồi sinh réo bạn tưng bừng// Từ Bắc Quang, Bắc Mục về núi Tản// Hội chim còn dài, biết mấy Thu Ðông.// Ðiệu vũ loài công, tiếng hùng chim núi,// Chim biển vẫy vùng, bầy én mông lung.// Chim Xuân về lượn rợp cánh đồng// Bên bờ sông, cá lội chờ mong// Ðằm thắm, đôi bồ câu bú mớm// Khói lên mơ màng, mái tranh êm đềm// Lũ chim về sưởi ấm nóc rơm// Ấm nóc rơm... Ấm nóc rơm...// Nơi vườn thơm, nắng rọi,// Kết bầy, chim ủ ấp quê hương.// // Vỗ cánh chim chiều vang lớp sóng// Như lòng của một kiếp ca nhân.// Nước hỡi, thương loài chim lắm chứ!// Ơi nhà, dìu dặt hắn du cạ// // Bầy chim hồi xứ về quê cũ yêu thương// Dựng xong mùa mới rồi chim sẽ bay tung// Bay khắp dương gian trong nỗi vui chung// Ra tít không gian thăm cõi mông lung// // Chim Quyên về đậu ở Thôn Ðoài// Trong phận mình ở cõi tử sinh// Buồn với vui bằng tâm hồn chân chính// Bầu trời này hay thế giới mông mênh// Thì cũng chỉ ca một bản Xuân Tình// Ở chốn trần gian hoặc ở vô hình.// Chim ngoan về đậu ngọn tre già// Ta và chim khâu vá đời sau// Chim và ta âu yếm gọi nhau,// Ta còn nhiều phen hát tình yêu//