Trương Chi Lyrics
.// ////[ Lyrics from: http://www.lyricenter.com ]//span/>/// Một chiều xưa trăng nước chưa thành thơ // Trầm trầm không gian mới rung thành tơ // Vương vất heo may hoa yến mong chờ // Ôi, tiếng cầm ca thu tới bao giờ. // // Lòng chiều bơ vơ lúc thu vừa sang,// Chập chùng đêm khuya thức ai phòng loan // Một cánh chim rơi trong khúc nhạc vàng // Ðây đó từng song the hé đợi đàn. // // Tây hiên Mỵ Nương khi nghe tiếng ngân // hò khoan mơ bóng con đò trôi // giai nhân cười nép trăng sáng lả lơi, lả lơi bên trời // // Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, Anh thương nhớ, // Oán trách cuộc từ ly não nùng. // // Ðò trăng cắm giữa sông vắng// Gió đưa câu ca về đâủ // Nhìn xuống đáy nước sông sâu// Tuyền anh đã chìm đâu! // // Thương khúc nhạc xa vời// Tong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơị // Sương thu vừa buông xuống// Bng cây ven bờ xa mờ xoá giòng sông // Ai qua bến giang đầu tha thiết,// Nghe sông than mối tình Trương Chi // Dâng úa trăng khi về khuya,// Bao tiếng ca ru mùa thụ // // Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn// Còn nghe như ai nức nở và than,// Trầm vút tiếng gió mưa// Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng? // Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn// Về phương xa ai nức nở và than, // Cùng với tiếng gió vương,// Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưạ // // Ðò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao// Mà ai hát dưới trăng ngà // Ngồi đây ta gõ ván thuyền,// Ta ca trái đất còn riêng tạ // Ðàn đêm thâu// Trách ai khinh nghèo quên nhau,// Ðôi lứa bên giang đầụ // Người ra đi với cuộc phân ly,// Ðâu bóng thuyền Trương Chỉ// // IỊ// // Từ ngày trăng mơ nước in thành thơ,// Lạc loài hương thu thoáng vương đường tơ// Ngây ngất không gian rên xiết lay bờ,// Bao tiếng cấn ca rung ánh sao mờ// // Nhạc còn lưu ly nhắc ai huyền âm,// Lạnh lùng đôi giây tố lan trầm ngận// Trong lúc đêm khuya ai lóng tiếng cầm,// Thu đã chìm xa xa ánh nguyệt đầm// // Khoan khoan đò ơi! tương tư tiếng ca// Chàng Trương chi cất lên hò khoan,// đêm thu dài đến khoan tiếng nhạc ơi!// Nhạc ơi thôi đàn . // // Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, Anh thương nhớ, // Oán trách cuộc từ ly não nùng. // // Ðò trăng cắm giữa sông vắng// Gió đưa câu ca về đâủ // Nhìn xuống đáy nước sông sâu// Tuyền anh đã chìm đâu! // // Thương khúc nhạc xa vời// Tong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơị // Sương thu vừa buông xuống// Bng cây ven bờ xa mờ xoá giòng sông // Ai qua bến giang đầu tha thiết,// Nghe sông than mối tình Trương Chi // Dâng úa trăng khi về khuya,// Bao tiếng ca ru mùa thụ // // Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn// Còn nghe như ai nức nở và than,// Trầm vút tiếng gió mưa// Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng? // Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn// Về phương xa ai nức nở và than, // Cùng với tiếng gió vương,// Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưạ // // Ðò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao// Mà ai hát dưới trăng ngà // Ngồi đây ta gõ ván thuyền,// Ta ca trái đất còn riêng tạ // Ðàn đêm thâu// Trách ai khinh nghèo quên nhau,// Ðôi lứa bên giang đầụ // Người ra đi với cuộc phân ly,// Ðâu bóng thuyền Trương Chỉ//